Giữa vô vàn sự đánh giá của xã hội, thành công nhất của người trẻ trong những năm tháng tuổi 20 là tìm thấy được bản thân.
Điều đó không đơn giản bởi sự đánh giá có ở khắp mọi nơi. Ở công sở bị sếp đánh giá. Về nhà bị gia đình đánh giá. Lên mạng xã hội bị người lạ đánh giá. Bản thân chính chúng ta cũng đánh giá người khác chỉ qua một bức ảnh, vài giây tiếp xúc, hay những lời đồn thổi vô căn cứ.
Con người là một thực thể phức tạp, và đánh giá là cách để con người đơn giản hóa nhau. Điều đáng sợ là người trẻ dần tự đánh giá mình bằng những điều người khác áp đặt. Để rồi mỗi tối, khi nhìn vào gương, chúng ta tự ngạc nhiên với lớp mặt nạ đã dựng lên để hòa đồng với người khác.
Vấn đề là, đằng sau lớp mặt nạ đó là ai?
Tìm thấy bản thân bắt đầu từ cách chúng ta đối mặt với sự đánh giá. Nhặt lấy những lời đánh giá giúp chúng ta tốt lên, và gạt ra ngoài những sự dè bỉu, dèm pha, ghen tức. Cũng đừng cố sức chứng tỏ họ sai. Bản thân ta đúng là quá đủ.
Chúng ta cũng sẽ không nhất thiết tìm thấy bản thân ở những điều to tát. Ngược lại, những điều nhỏ mà ít người biết lại tránh được sự đánh giá của đông người. Đừng làm hại ai, và ý nghĩa với mình. Vậy là đủ.
Để rồi khi tuổi trẻ qua đi, chúng ta có thể kiêu hãnh nói với xã hội rằng: hãy cứ đánh giá tôi theo mọi cách bạn muốn. Điều quan trọng nhất của cuộc đời là tôi là chính tôi.